Phụ nữ đừng nên làm thân tầm gửi

Chuyện Thầm Kín - Thời phong kiến, nhiều “thân phận cát đằng” cùng nương nhờ một “đấng tùng quân” và họ buộc phải chấp nhận phụ thuộc. Nay ta cứ vùng lên đòi bình đẳng giới, muốn một vợ một chồng sao lại muốn sở hữu ông chồng như cái máy mang cơm?


Gửi những người vợ!

Tôi đọc nhiều tâm sự, hầu như chuyện xuất hiện tình cảm ngoài vợ chồng nào cũng nhận được sự trách mắng, bình luận rủa xả người phản bội. Chưa xét tới vấn đề đúng sai, cá nhân tôi thấy con người ngày càng quên đi lòng thiện, dễ a dua, sẵn sàng chửi mắng những người không quen biết dù thực tế thế nào, bản thân người bình luận làm sao có thể hiểu thấu? Khi một người đã bức bách đến mức gửi gắm tâm sự lên đây, họ đều là những người đáng thương, theo nghĩa này hay nghĩa khác, nhất là về mặt tinh thần. Nếu các bạn không thể thông cảm mà chìa ra một tay nâng đỡ hay hướng dẫn người ta thấy ánh sáng, cũng đừng đạp đổ thêm nữa, đừng nhân cơ hội rủa xả họ thêm. Họ có lỗi với những người trong cuộc chứ đâu có lỗi với các bạn.

Nếu các bạn quan tâm và hiểu biết luật nhân quả một cách sâu sắc sẽ không hiểu phiến diện rằng “Người phạm lỗi phải bị trừng phạt đến mức thống khổ”. Phật tổ từ bi đã dạy, khẩu nghiệp cũng là một trong các nghiệp ác, xin giữ tâm thiện, nói lời thiện; trong đời làm lành được thì làm, lánh dữ được thì lánh, sân si chuyện người làm chi. Cũng là phận đàn bà, tôi thấy cần phải nói thẳng rằng nhiều người vợ ngày nay thường không tự chủ. Có những người mục đích lớn nhất trong đời là đầu tư nhan sắc, lấy được tấm chồng danh giá, từ đó sống dựa dẫm vào chồng, làm bà lớn này bà lớn kia, hoặc chí ít cũng đủ ăn đủ mặc. Do đó mà những người thứ ba, dù là xuất hiện vì nguyên nhân nào đi nữa, thường bị gọi là những kẻ “giật chồng”, “cướp chồng”. Chỉ khi nào một thứ gì đó là tài sản của ta thì mới gọi là bị giật, bị cướp mới phải chứ. Chính vì thói quen dựa dẫm, phụ thuộc, nên khi mất đi miếng ăn, tiền tiêu hàng tháng các chị mới phải lồng lộn lên đánh chửi, mắng nhiếc, trách móc…

Chồng, đâu phải là tài sản của ta, đó đúng ra phải là tên gọi khác của người đàn ông ta yêu đã đồng ý cùng với ta bước tiếp trên những quãng đời còn lại, đồng ý cùng với ta sinh ra những đứa con… Giả sử vì một lý do nào đó mà tình cảm một trong hai người thay đổi, phai nhạt, vậy thứ gắn bó hai con người xa lạ nay đã không còn như trước thì có mấy khả năng xảy ra:

Một người vẫn yêu người kia tha thiết còn người kia thì không: Hãy để người mình yêu thương được hạnh phúc, mọi khổ đau bản thân ta chưa thoát ra được, ta phải học cách chấp nhận.

Hai người thật sự đều cảm thấy rằng tình cảm của mình đang hướng đến một nửa khác, thì hãy để nhau đi.

Cho dù là trong trường hợp nào thì con cái nếu có là kết quả của những yêu thương, vậy hà cớ gì mẹ phải dạy con hận cha, để làm day dứt thêm tội lỗi người cha và làm u ám cả đoạn đời sau của con mình. Những người mẹ này vô tình làm cho con mình thêm khổ, vì tự ái sân si và ích kỷ của riêng mình.

Đàn ông, theo tôi hiểu bản thân họ vốn được sinh ra để có thể yêu nhiều hơn một người đàn bà, lịch sử tiến hóa đã để lại điều đó. Bạn bè tôi, có những người lấy vợ đã lâu, yêu vợ con, lo lắng không thiếu thứ gì, nhưng sâu trong tâm hồn họ vẫn tồn tại một người phụ nữ khác, người mà họ cũng yêu, có thể trước hoặc sau vợ, luôn giữ một vị trí quan trọng trong lòng họ. Có thể họ âm thầm quan sát cuộc sống của người kia, hay họ trực tiếp giúp đỡ khi thấy người mình yêu gặp khó khăn, hoặc gián tiếp.

Điều quan trọng không phải mối quan hệ nào cũng sẽ phát sinh những đụng chạm xác thịt, dù đương nhiên ai yêu mà không muốn nhau. Vậy trong trường hợp này các chị vợ sẽ làm gì, tôi thấy họ không làm gì vì đã có vật chất yêu thương đủ đầy. Người phụ nữ, người vợ khổ khi yêu thương mất đi, bắt đầu lồng lộn vì tiền tài mất đi. Cho nên suy xét đến cuối cùng, những hành vi không thiện đổ lên đầu những người thứ ba, nguyên nhân chủ yếu do tiền tài mà thôi.

Đương nhiên có những người thứ ba cùng một hệ tư tưởng với những người đàn bà dựa dẫm, công cuộc chiến tranh giành lấy người đàn ông, miếng cơm về mình sẽ càng thêm khắc nghiệt. Còn yêu nhau không ai làm khổ ai bằng những hành vi đắng cay.

Tôi cũng không đề cập ra đây những vấn đề ân ái, vì khi những người yêu nhau tự nhiên khởi phát mong muốn gần gũi, còn những chuyện lao vào nhau chỉ để sex, say nắng trúng gió chỉ vì sex là vấn đề khác lắm, lúc đó cuộc chiến giành chồng hóa ra lại mất tính nhân văn cả rồi.

Cuối cùng, điều tôi muốn nói chỉ chút này thôi: Xin phụ nữ hãy thôi làm thân tầm gửi. Ngày còn phong kiến, nhiều “thân phận cát đằng” họ cùng nương nhờ một “đấng tùng quân” và họ buộc phải chấp nhận phụ thuộc. Nay là thời đại gì rồi, vì sao chúng ta cứ vùng lên yêu cầu bình đẳng giới, chúng ta muốn một vợ một chồng trong khi lại muốn sở hữu ông chồng như một cái máy mang cơm?

Xin hãy yêu như nó đúng là tình yêu, xin tách biệt tình yêu với sự sở hữu và trong mỗi hoàn cảnh, xin đừng ngừng nhắc nhở bản thân hướng thiện. Một cuộc đời nhỏ nhoi trong vũ trụ rộng lớn này, sinh tử luân hồi vô thường, đừng sa đà vào những lụy khổ, đừng kiến tạo ác nghiệp.


Từ khóa google

  • phụ nữ tìm trai
  • tâm lý phụ nữ
  • phụ nữ việt nam
  • phụ nữ thực tế đàn ông phát cuồng
  • gia đình
  • phụ nữ online
  • phụ nữ ngoại tình
  • phụ nữ tìm đàn ông
Share on Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments :

Post a Comment